Cao Nguyên

CHUYỆN PHÙ VÂN


( mến tặng HLP & NH )
nghe em hát bài " Huế Buồn " (*)
bỗng dưng tôi khóc trên Nguồn Cội tôi
Thần - Kinh tráng lệ một thời
chừ nghe chuông vọng buốt lời Sử Thi !
nhắc người - hát khúc biệt ly
gợi tình xa vắng Thơ ghi lời buồn
Trăng còn sáng mái Hoàng Cung
mà bao Chiến Mã đã chồn bước chân !
hát đi em - chuyện Phù Vân
dập dồn , tĩnh lặng quanh chân mộ Đời
Huế buồn - đốt xác Thơ tôi
Hồn Thơ em hát giữa trời thoát bay !
--------------
(*) Thơ CN - HLP phổ Nhạc và Hát

Cao Nguyên
041505

Mời nghe nhạc :

http://www.trinhnu.net/h/halanphuong/?action=Music&case=view&musicId=3441&n=1&p=1

HUẾ BUỒN
Mai em về Vĩ Dạ
nhặt hương nhớ hoa cau
hứng mưa đầu mái rạ
theo nón lá qua cầu !
Nắng Nam Giao cuối Hạ
Thu ngược quá Văn Lâu
đời Mệ buồn vật vã
con cháu đã về đâu ?
*
Mốt về thăm Đập Đá
ngắm bến lạ sông quen
đổi thay chừ hối hả
thương nhớ biết mô tìm ?
Bờ ni và Bến nớ
khoảnh khắc đã là mơ
Huế qua mùa trăn trở
đã cháy vỡ trời thơ !
*
Đêm ghé về Thiên Mụ
trăng sáng tụ lầu chuông
soi nghiêng hồn cổ ngữ
kinh rót chữ bi thương !
trầm hương gieo cổ tích
theo tĩnh mịch ngược nguồn
âm u đường hoang phế
lễ mễ những hồn oan !
*
Nửa đời em háo hức
về thăm chốn chôn nhau
Huế đêm mơ . ngày thực
chuông vọng thức kinh cầu !
Cao Nguyên

Được bạn: vdn - 21.0.47 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "CHUYỆN PHÙ VÂN"